Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió
Gửi mây xa biền biệt bóng chân trời
Em thuở ấy đi về quên dấu gót
Để tháng mười khóc con nắng lìa đôi
Tôi ngồi đây, ngóng nhìn bên cửa sổ
Đợi tháng mười rơi nhẹ xuống lòng sân
Những vạt nắng cong mềm như dải lụa
Lại ưu buồn như đôi mắt cố nhân
Tháng mười về, hương xưa rơi đầy áo
Hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi?
Khói thuốc rớt gợi đôi niềm dư ảnh
Lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôi
Tháng mười nay ghé về nhưng rất lạ
Không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều
Em có thấy tháng mười xanh xao quá?
Có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu?
Tác giả bài viết: SƯU TẦM
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn